Nhà thờ Lisbon (Sé de Lisboa) – Bồ Đào Nha
Praça de Sé, 1100-585 Lisboa, Bồ Đào Nha
Số lượng xem: 16

Nhà thờ Lisbon – hay còn gọi là Sé de Lisboa, tên chính thức là Santa Maria Maior de Lisboa – là nhà thờ lâu đời và quan trọng bậc nhất của thủ đô Bồ Đào Nha. Không chỉ mang ý nghĩa tôn giáo, nơi đây còn là một biểu tượng sống động của lịch sử tái chiếm, kiến trúc trung cổ và sự giao thoa văn hóa kéo dài gần chín thế kỷ.

Nhà thờ được khởi công xây dựng vào năm 1147, ngay sau khi Lisbon được giành lại từ tay người Moor trong khuôn khổ Thập tự chinh lần thứ hai. Vị giám mục đầu tiên sau tái chiếm – Gilbert of Hastings, một hiệp sĩ người Anh – đã giám sát việc dựng lên nhà thờ trên nền một nhà thờ Hồi giáo cũ, tượng trưng cho sự khôi phục quyền lực của Thiên Chúa giáo tại vùng đất này.

Trải qua nhiều thế kỷ, nhà thờ đã phải đối mặt với hàng loạt trận động đất, đặc biệt là thảm họa năm 1755 khiến nhiều phần bị tàn phá nặng nề. Việc trùng tu qua các thời kỳ đã khiến nhà thờ mang trong mình sự pha trộn độc đáo giữa các phong cách: Romanesque, Gothic, Baroque và cả yếu tố phục dựng hiện đại.

 

 

Nhà thờ có mặt bằng hình thánh giá Latin, gồm ba gian chính, một gian ngang (transept), cung thánh chính và hành lang vòng (ambulatory) với các nhà nguyện tỏa ra xung quanh. Gian giữa (nave) được bao phủ bởi mái vòm hình trụ (barrel vault), có tầng vòm trên (triforium), ánh sáng tự nhiên lọt vào qua các cửa sổ hoa hồng phía Tây và các cửa sổ hẹp dọc theo hai bên. Mặt tiền phía Tây mang đặc trưng quân sự với hai tháp lớn và các răng cưa, từng có thể được sử dụng như điểm phòng thủ trong thời kỳ Reconquista.

Hành lang vòng – được xây dựng theo lệnh Vua Afonso IV – là một phần còn lại nổi bật của kiến trúc Gothic Bồ Đào Nha. Dù cung thánh chính và các ngôi mộ hoàng gia bên trong đã bị phá hủy bởi động đất, hành lang vòng vẫn tồn tại, với loạt nhà nguyện tỏa tròn và tầng trên có vòm gân nổi, cửa sổ clerestory đón ánh sáng tự nhiên.

 

 

Nơi đây còn lưu giữ ba ngôi mộ đá Gothic thế kỷ 14, nổi bật là mộ của Lopo Fernandes Pacheco – quý tộc phục vụ vua – cùng vợ ông, Maria de Vilalobos. Những chi tiết điêu khắc sống động thể hiện hình ảnh ông cầm kiếm, bà đọc Kinh giờ (Book of Hours), làm tăng thêm giá trị nghệ thuật và lịch sử.

Từ năm 1990, các cuộc khai quật trong khuôn viên tu viện bên cạnh đã phát hiện ra các lớp di tích lịch sử chồng lớp: con đường La Mã cổ, cửa hàng, nhà bếp, hệ thống cống cổ (cloaca), công trình Visigoth, và đặc biệt là tàn tích của một nhà thờ Hồi giáo từng tồn tại trước khi nhà thờ được xây dựng.

 

 

Đáng chú ý, vào năm 2020, Bộ trưởng Văn hóa Bồ Đào Nha – bà Graça Fonseca – đã ra quyết định bảo tồn nguyên trạng các di tích Hồi giáo, ghi nhận tầm quan trọng của tính đa văn hóa tại khu vực này.

Ngày nay, Sé de Lisboa không chỉ là nhà thờ chính tòa của thành phố mà còn là điểm dừng chân yêu thích của hàng triệu du khách mỗi năm. Giữa lòng Lisbon hiện đại, nơi đây như một "cổ vật sống" – lưu giữ câu chuyện của những đế chế, tôn giáo và dân tộc từng đi qua mảnh đất này.

 

Sưu tầm & biên soạn

 

Nhà thờ Lisbon (Sé de Lisboa) – Bồ Đào Nha
Praça de Sé, 1100-585 Lisboa, Bồ Đào Nha

Nhà thờ Lisbon – hay còn gọi là Sé de Lisboa, tên chính thức là Santa Maria Maior de Lisboa – là nhà thờ lâu đời và quan trọng bậc nhất của thủ đô Bồ Đào Nha. Không chỉ mang ý nghĩa tôn giáo, nơi đây còn là một biểu tượng sống động của lịch sử tái chiếm, kiến trúc trung cổ và sự giao thoa văn hóa kéo dài gần chín thế kỷ.

Nhà thờ được khởi công xây dựng vào năm 1147, ngay sau khi Lisbon được giành lại từ tay người Moor trong khuôn khổ Thập tự chinh lần thứ hai. Vị giám mục đầu tiên sau tái chiếm – Gilbert of Hastings, một hiệp sĩ người Anh – đã giám sát việc dựng lên nhà thờ trên nền một nhà thờ Hồi giáo cũ, tượng trưng cho sự khôi phục quyền lực của Thiên Chúa giáo tại vùng đất này.

Trải qua nhiều thế kỷ, nhà thờ đã phải đối mặt với hàng loạt trận động đất, đặc biệt là thảm họa năm 1755 khiến nhiều phần bị tàn phá nặng nề. Việc trùng tu qua các thời kỳ đã khiến nhà thờ mang trong mình sự pha trộn độc đáo giữa các phong cách: Romanesque, Gothic, Baroque và cả yếu tố phục dựng hiện đại.

 

 

Nhà thờ có mặt bằng hình thánh giá Latin, gồm ba gian chính, một gian ngang (transept), cung thánh chính và hành lang vòng (ambulatory) với các nhà nguyện tỏa ra xung quanh. Gian giữa (nave) được bao phủ bởi mái vòm hình trụ (barrel vault), có tầng vòm trên (triforium), ánh sáng tự nhiên lọt vào qua các cửa sổ hoa hồng phía Tây và các cửa sổ hẹp dọc theo hai bên. Mặt tiền phía Tây mang đặc trưng quân sự với hai tháp lớn và các răng cưa, từng có thể được sử dụng như điểm phòng thủ trong thời kỳ Reconquista.

Hành lang vòng – được xây dựng theo lệnh Vua Afonso IV – là một phần còn lại nổi bật của kiến trúc Gothic Bồ Đào Nha. Dù cung thánh chính và các ngôi mộ hoàng gia bên trong đã bị phá hủy bởi động đất, hành lang vòng vẫn tồn tại, với loạt nhà nguyện tỏa tròn và tầng trên có vòm gân nổi, cửa sổ clerestory đón ánh sáng tự nhiên.

 

 

Nơi đây còn lưu giữ ba ngôi mộ đá Gothic thế kỷ 14, nổi bật là mộ của Lopo Fernandes Pacheco – quý tộc phục vụ vua – cùng vợ ông, Maria de Vilalobos. Những chi tiết điêu khắc sống động thể hiện hình ảnh ông cầm kiếm, bà đọc Kinh giờ (Book of Hours), làm tăng thêm giá trị nghệ thuật và lịch sử.

Từ năm 1990, các cuộc khai quật trong khuôn viên tu viện bên cạnh đã phát hiện ra các lớp di tích lịch sử chồng lớp: con đường La Mã cổ, cửa hàng, nhà bếp, hệ thống cống cổ (cloaca), công trình Visigoth, và đặc biệt là tàn tích của một nhà thờ Hồi giáo từng tồn tại trước khi nhà thờ được xây dựng.

 

 

Đáng chú ý, vào năm 2020, Bộ trưởng Văn hóa Bồ Đào Nha – bà Graça Fonseca – đã ra quyết định bảo tồn nguyên trạng các di tích Hồi giáo, ghi nhận tầm quan trọng của tính đa văn hóa tại khu vực này.

Ngày nay, Sé de Lisboa không chỉ là nhà thờ chính tòa của thành phố mà còn là điểm dừng chân yêu thích của hàng triệu du khách mỗi năm. Giữa lòng Lisbon hiện đại, nơi đây như một "cổ vật sống" – lưu giữ câu chuyện của những đế chế, tôn giáo và dân tộc từng đi qua mảnh đất này.

 

Sưu tầm & biên soạn